Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

[NKCM] Hơn 6th. Chuẩn bị bước sang tháng t7 :)

Mng vẫn đang suy nghĩ về việc đặt tên cho con :)

Ở nhà thì mẹ gọi con là Lạc. Lạc là vui vẻ, là lạc quan. Và còn 1 lý do nữa khiến mẹ quyết định gọi con như thế vì khi mẹ bắt đầu nhận biết đc sự xuất hiện của con trên đời này thì con mới chỉ bé tí như hạt lạc thôi ^^

Trv con trai mẹ rất khỏe và rất.. nghịch nhé ^^ Suốt ngày lục bà lục bục, có lúc chả biết đầu gối hay cùi trỏ con quệt vào bụng mẹ xoẹt 1 phát, lồi hẳn cả bụng ra và cái "cục tròn tròn" cứ chạy qua chạy lại. Haha..

Mẹ đang cảm thấy rất vui vẻ, hạnh phúc và cả sốt ruột nữa con ạ. Vì còn gần 3th nữa mình mới đc gặp nhau cơ.

Lần trc' mẹ đi khám. Đáng ra SA 2D định kì thì k có hình cầm về đâu, nhưng con có cái đầu.. giống bố con quá, vừa to lại vừa tròn, trán thì dô còn mũi thì cao nên có lẽ vì thế mà bs thấy hay hay, liền in hình con ra cho mẹ cầm về :p

Tất nhiên là mẹ để hình con trên bàn, ngày nào cũng lôi ra ngắm nghĩa xong lại quay ra nhìn bố con và lẩm bẩm "trời ơi sao mình đúc y chang bản chính thế này, giống gì mà giống từ cái khuôn đầu trở đi @@". Tất nhiên là mới chỉ nhìn thấy cái đầu, còn nét mặt con giống ai thì mẹ.. chịu chưa biết đc. Chắc phải đợi con ra đời thôi ^^

Mẹ muốn ôm con trên tay lắm rồi..

Bố mẹ còn trẻ, nhiều cái còn bỡ ngỡ, kinh nghiệm nuôi dạy 1 đứa trẻ cũng chưa có bao nhiêu. Nhưng vì con, bố mẹ sẽ cố gắng. Mẹ có thể k phải ng mẹ tốt nhất, nhưng mẹ sẽ cố gắng trở thành 1 ng mẹ tốt nhất có thể.

Mẹ yêu con, thương con, nhưng để đặt gánh nặng kỳ vọng vào con thì mẹ sẽ k làm. Con do mẹ sinh ra, nhưng ng sống cuộc đời của con chính là con chứ k phải mẹ. Tất nhiên cha mẹ nào cũng muốn con mình là tốt nhất. Mẹ cũng k ngoại lệ. Nhưng cái "tốt nhất" mẹ muốn ở đây k phải là tốt khi so sánh với bạn này bạn khác, mà cái tốt ở đây là so với chính bản thân con.

Mẹ k đánh giá cao những đứa trẻ "thần đồng" bởi mẹ biết trong số hàng triệu triệu đứa trẻ, may ra mới có 1 "thần đồng" xuất hiện. Nhưng mẹ k đánh giá cao k có nghĩa là mẹ coi thường họ, chỉ đơn giản vì "thần đồng" là cái có sẵn, chẳng mất mát gì mà vẫn có đc. Cái mẹ đánh giá cao là sự cố gắng, phấn đấu và nỗ lực trong mỗi con ng. Có thể con k phải ng giỏi nhất, nhưng chỉ cần con là ng cố gắng nhất thì dù kết quả có ntn, con vẫn sẽ luôn đc ghi nhận, đc yêu quý và tôn trọng.

Mẹ chẳng cần con phải "mẫu mực toàn phần". Trẻ con cần có sự hồn nhiên mới đúng là trẻ con. Mẹ k cần con phải "đóng giả" ông cụ non để rồi k dám sống thật với bản chất, với lứa tuổi của mình. Mẹ chỉ cần con là chính con, là 1 đứa trẻ CÓ Ý THỨC. Chỉ cần con có ý thức thì mọi thứ trong cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn với con rất nhiều. Có thể con còn quá nhỏ để làm 1 ng "biết điều", nhưng 1 khi con có ý thức thì việc trở thành 1 con ng tốt ntn k phải là điều quá bất khả thi. Mẹ giả sử cho con hiểu thế này nhé: Bạn A và bạn B đc mua cho 1 đôi giày đẹp. Bạn A thì dù có thể đi giày và chạy nhảy làm bung cái nọ, sứt cái kia nhưng khi về đến nhà, bạn xếp đôi giày vào 1 chỗ rất gọn gàng ngăn nắp. Còn bạn B thì về đến nhà vứt đôi giày mỗi chiếc 1 nơi. Đôi giày của bạn A dù có thể hơi cũ do đi lại, chạy nhảy nhiều. Còn đôi giày của bạn B hoặc mất 1 chiếc, hoặc bị bẹp, hỏng do bị ng khác giẫm lên (hệ quả của việc vứt đôi giày k đúng chỗ). Giữa bạn A và bạn B, con chọn làm bạn nào? Con nghĩ bạn nào sẽ đc mng yêu quý hơn?

Đấy. Cái "ý thức" nó hơn thua nhau ở chỗ đấy con ạ. Mẹ k biết sau này con có đọc đc những dòng này k, nhưng dù có đọc đc thì mẹ cũng k muốn viết quá dài. Vả lại thời gian để mẹ con mình trò chuyện với nhau cũng còn nhiều lắm. Mẹ sẽ dạy cho con hết những gì mà mẹ có thể..

Hồi còn đi học, mẹ hay nhìn những bạn học giỏi và cảm thấy ngưỡng mộ xen chút ghen tỵ. "Tại sao họ lại có thể giỏi như thế đc? Tại sao mình lại k thể đc như họ? Tại sao..?"

Mẹ đã từng tua đi tua lại cái ý nghĩ đó trong đầu k biết bao nhiêu lần. Nhưng rồi mẹ chợt nhận ra là do mẹ.. k thích học. Mẹ k nói chuyện mẹ k thích học là đúng hay là sai vì những gì thuộc về ý thích thực sự rất khó để phán xét con ạ. Nhưng chính vì mẹ biết vậy, nên mẹ càng phải cố gắng. K phải cố gắng để học cho giỏi, mà cố gắng để làm hết sức mình. Khi có niềm say mê mà đòi hỏi đạt đc thành công lớn còn chưa chắc đã đc nữa là khi mình k thích. Nhưng 1 khi mình đã làm, k đc bàn tới chuyện thích hay k, lúc ấy con buộc phải cố gắng hết sức mình. Dù kết quả ntn thì điều ấy cũng k quan trọng bằng việc con đã cố hết sức.

Cố gắng hết sức trong những công việc mình làm. Đó là trách nhiệm con ạ. Là trách nhiệm, nhưng k nặng nề vì nó còn là quyền lợi của con. Nó sẽ đem lại cho con rất nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống. Đó chính là quyền lợi mà con nhận đc sau những gì con đã cố gắng.

Có lẽ nếu viết dài thêm nữa thì k chỉ con đọc, mà mẹ viết cũng sẽ rối tinh lên mất. Nhưng con hãy hiểu là mẹ sẽ cố gắng hết mức có thể vì con. Nhé :)

Mẹ k chủ trương dạy con theo phương pháp của Nhật, của Mỹ hay của Pháp. Mẹ chỉ muốn dùng tình yêu thương, dùng những gì mắt thấy tai nghe, dùng những gì hiển hiện ngay trc' mắt để dạy con. Làm con ng, biết hy vọng là tốt, nhưng k nên ảo vọng con ạ. Mẹ sẽ dạy con bằng những gì có thực, thay vì ôm đồm 1 mớ lý thuyết để rồi khiến cho con k đc sống như con muốn. Mẹ k làm như vậy đc. Mẹ còn trẻ, sẽ còn nhiều thiếu sót khi nuôi dạy con. Nhưng mẹ k sợ vì mẹ sẽ luôn cố gắng nhìn mọi thứ dưới con mắt tỉnh táo nhất, kể cả tình yêu dành cho con. Nếu sau này có những lần mẹ nghiêm khắc, k phải mẹ phát xít với con, và sẽ có cả những lúc con đc mẹ yêu chiều, k có nghĩa là con đc phép nhờn nhả với mẹ (hay với bất kỳ ai). Chỉ mong là con sẽ "hợp tác" với bố mẹ để bố mẹ có thể chỉ hết cho con những điều đã biết, và đồng thời cũng sẽ đc học hỏi lại nhiều điều từ con mà thậm chí bố mẹ có thể còn chưa hiểu.. :)

Mẹ vẫn xem hình mỗi ngày và mong đến lúc đc.. sờ vào cái đầu giống y hệt đầu bố con lắm. Hehe.. Nhưng mà con thì k đc sốt ruột như mẹ đâu nhé. Đợi đủ ngày đủ tháng mới đc ra đấy. Bố mẹ yêu con ♥

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét