Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

[NKCM] Về gia đình mình. Về cuộc sống và những điều xung quanh..

Dự định là cứ đều đặn mỗi tháng viết cho con 1 chương nhật ký nhưng r cuối cùng thì phần vì mệt, phần vì.. lười nên là mẹ cứ trì hoãn suốt thôi :p

10/03/2014. Con trai. 18w3d :*


Thế mà cả bố và mẹ đều cứ nghĩ con là con gái chứ :p


Thai 6w, mẹ bị nghén nặng, k ăn uống đc gì nên bị suy nhược phải vào viện :( Cũng may là mẹ và con đều ksao cả, dù 3th đầu mẹ nghén 1 cách khủng khiếp, nôn nhiều, khiến cho bệnh dạ dày trở nên tệ hơn :(


Quãng tgian đó thực sự là mệt mỏi vô cùng với cả gia đình mình, con trai ạ. Nên là mẹ sẽ k đề cập đến nó quá nhiều đâu, bởi mẹ biết rằng dù con có hiểu chuyện nghén ngẩm là gì hay k thì con vẫn sẽ thương mẹ nhiều nhiều thôi, phải k nào :)


Mẹ yêu bố con. Chưa bao h mẹ yêu ai hay cảm nhận đc thứ tình cảm như vậy từ bất kì ai dành cho mẹ. Và mẹ, và bố con cũng yêu con rất nhiều. Con trai ạ, giữa bố mẹ hoàn toàn chưa có sự "ràng buộc": Chưa có đám hỏi, chưa có đám cưới và đăng kí kết hôn cũng mới chỉ đang chuẩn bị làm. Nhưng đó đâu phải điều gì quá to tát nhỉ. Bố yêu mẹ. Mẹ yêu bố. Và bố mẹ yêu con, chúng ta có cái gọi là trách nhiệm với nhau, nhưng lại theo 1 cách hoàn toàn tự nguyện. Thế là đủ r phải k con :)


Ng đời nói mẹ suy nghĩ quá đơn giản. Ừ thì đúng là đơn giản thật, nhưng giả sử như nếu mẹ suy nghĩ "phức tạp" thêm 1 tí thì liệu mọi chuyện có "tốt đẹp" hơn k?


Con còn quá nhỏ, và mẹ k định nói với con điều này trong tgian quá sớm bởi mẹ biết có nói thì con cũng sẽ k hiểu, nhưng mẹ vẫn viết ra đây bởi mẹ biết sẽ có ngày con đọc đc những dòng này.


Con trai, mẹ k nói rằng con hãy đạp lên dư luận, cũng k ủng hộ cho lối sống kiểu ấy. Nhưng con cần biết rằng miệng lưỡi thế gian là thứ con sẽ k thể nào lường hết đc. Họ đứng đấy, ngoài cuộc, nhìn vào câu chuyện của ng khác r nói kiểu như nếu phải họ thì mọi chuyện đã k như thế, vv..  Họ cho rằng ngoài cuộc mới là ng sáng suốt. Nhưng có chắc là "sáng suốt" thật k, khi có những chuyện chỉ ng trong cuộc mới hiểu? Mẹ mong là con đừng vì những lời nói mà gục ngã, và càng k nên dùng lời nói của mình để làm gục ngã ai đó. Sống ở đời có nhân có quả. Nếu con k muốn bị đối xử ntn thì con hãy nhớ là đừng làm những điều tương tự cho ng ta.


Mẹ thừa nhận, rằng bố mẹ có qh trc' hôn nhân. Mẹ k nói rằng điều đó đúng hay sai, nhưng chuyện đó mẹ sẽ nói với con vào 1 dịp khác.


Khi có con, mọi người nhìn mẹ với ánh mắt dò xét, dò xét về tuổi tác của mẹ, về tình trạng hôn nhân của bố mẹ và dò xét về bố con. Mẹ đã từng đọc trên báo rất nhiều những tâm sự của những bà mẹ đơn thân hay có thai khi chưa kịp kết hôn. Họ hoang mang, lo sợ và trốn tránh dư luận. Nhưng mẹ thì k. Mẹ bình thản, vì đối với mẹ khi ấy, niềm hạnh phúc có con trong đời đã đủ làm mẹ quá bận rộn để sa đà vào "chuyện thiên hạ". Mẹ bận rộn vì hạnh phúc. Bố con cũng bận. Bận lo lắng, nhưng k phải lo xem "thiên hạ" nghĩ gì mà bố bận vì công việc, vì lo lắng cho mẹ con mình. Ông bà thì lo lắng, vì trc' đó 2 cụ của con mới mất, sau đó mẹ lại có bầu, ông bà chưa biết tính thế nào cả vì dù sao trong họ hàng, trong xã hội, ông bà ngoại con cũng là ng có địa vị, lo lắng cũng phải. Mẹ thấy hơi có lỗi với ông bà..


Nhưng trong cuộc đời, duyên phận là thứ khó ngờ nhất. Đối với mẹ, con là món quà của cụ, bà nội mẹ, ban cho. Bởi tuổi thai của con cũng bắt đầu từ chính ngày cụ rời xa mẹ, bởi từ khi có con, mẹ rất hay mơ thấy cụ, bởi từ khi có con, tự nhiên mọi chuyện của bố và mẹ trôi chảy lạ thường. Bố con bảo con là lộc của bố mẹ, vì thế bố mẹ phải giữ gìn, phải thương yêu và nuôi nấng con thật cẩn thận..


Ông bà nội con thì dễ dàng chấp nhận và chấp nhận cũng nhanh hơn ông bà ngoại, có lẽ bởi bố con cũng k còn quá trẻ như mẹ nữa. Nhưng rồi sau mọi chuyện, bh mọi thứ đều đã ổn định con à. Mẹ đăng kí khám thai và sinh con ở 1 bệnh viện tốt, và bố mẹ đang chuẩn bị thủ tục để làm đăng kí kết hôn r khai sinh cho con :)


Con trai mẹ trv khỏe nghịch lắm đấy nhé, cứ đạp đạp suốt thôi. Bình thường con đầu phải tầm 4 - 5th mới bắt đầu cảm nhận đc, vậy mà con trai mẹ hơn 12w đã bắt đầu loi nhoi lên bụng mẹ nhìn thấy rõ r. Con đạp nhiều, đạp khỏe. Mỗi lần cảm nhận đc cử động của con, mẹ lại thấy hạnh phúc. Muốn gặp con lắm, nhưng chờ đủ ngày đủ tháng hãy ra, con nhé. Đừng ra sớm, cũng đừng ra muộn. Ng văn minh là ng đúng hẹn mà, phải k con :p